Bà ngoại là người có tài… chửi Peanut mọi lúc mọi nơi. Sáng sớm vừa mở mắt, bà đã la:
“Uống ít nước thế, mai mốt teo như con cá khô thì đừng có kêu!”
Peanut ngoan ngoãn đi uống. Nhưng vừa tu được ngụm đầu tiên, bà lại hét:
“Uống kiểu gì mà nước bắn cả mét vuông thế kia hả trời?”
Tức xì khói, Peanut bèn chế ngay một cái lót cốc bằng gỗ, để hễ nước rớt thì hút sạch trong tích tắc. Nhưng đời không dễ thế đâu — vừa thấy, bà đã quắc mắt:
“Cái mỏ mày chắc phải có cái mâm hứng mới đủ!”

Peanut im lặng ba giây, rồi nhe răng cười:
“Vậy con đặt tên cho nó là Cái Mâm luôn cho đủ bộ nha, bà.”